khi nghe thấy lời nói của người đàn ông tôi ghét cay ghét đắng, tôi đã run rẩy vì sợ hãi. thời sinh viên, tôi bị nhóm nam sinh cùng lớp bắt nạt và đã cầu cứu với hội trưởng hội sinh viên, aonuma-kun. nhưng aonuma-kun lại chế nhạo tôi trong lúc tôi đang yếu đuối và làm tổn thương tôi. những vết thương đó không bao giờ lành lại được. dù vậy, tôi đã kết hôn với một anh xã tốt bụng và chúng tôi cùng nhau điều hành một quán cà sướng. tuy nhiên, khi quán gặp khó khăn do suy thoái kinh tế, tôi đã phải làm việc ở một quán bar vào ban đêm. thật không ngờ, tôi lại phải gặp lại aonuma-kun ở nơi đó…